Mạt Mạt bó tay rồi, coi như cô đã thấy rõ, đối phó với loại người như Hướng Hoa và Ngô Mẫn, bạn càng không gặp, ngược lại bọn họ càng không cam tâm, nhất định phải tìm đến bạn.
Trang Triều Dương đi rồi, không có người giữ nhà, thật không biết có phải Ngô Mẫn đợi Trang Triều Dương đi rồi mới tới hay không.
Thiết Trụ ở cửa chính, Ngô Mẫn không vào được, thời tiết rất nóng, cả người Ngô Mẫn đầy mồ hôi, lớp phấn dày trên mặt cũng đã trôi đi.
Ngô Mẫn cũng đã già rồi, vốn dĩ thân thể không tốt, nhưng lại bị chịu cái tội không tầm thường này.
Ngô Mẫn thực sự không còn cách nào khác, bà ta nhất định phải gặp được Liên Mạt Mạt, đặt mông ngồi ở cửa chính, vỗ đùi gào khóc: “Mau đến đây mà xem này, bắt nạt người khác này, bắt nạt một bà cụ sắp chết này!”
Vương Thiết Trụ thật sự chưa từng gặp qua trận chiến nào như thế này, nhất thời có chút mờ mịt, tiến lên không được, không tiến lên trước cũng không được, đứng ở cửa ra vào nhất thời không biết làm gì cho phải.
Chất giọng của Ngô Mẫn chói sắc, lại giống như kêu khóc trong hát kịch, ai không biết, còn tưởng rằng trong nhà Mạt Mạt có người chết nữa. Nghe xong phải nói là xúi quẩy.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT