Trang Triều Dương đè Mạt Mạt lại không cho nhúc nhích, anh lên lầu xem tình hình, Thanh Nghĩa đứng dậy đi đón ông cụ Lưu, Mạt Mạt sốt ruột muốn chết, Trang Triều Dương vừa mới lên lầu, cô đã vịn cầu thang đi theo.
Mạt Mạt đẩy cửa vào, Trang Triều Dương đứng một bên, Miêu Chí ngăn cản Trang Triều Dương: “Đừng nhúc nhích, ông Lưu nói rồi, lúc này không thể động đậy, mấy đứa ra ngoài đi, quá nhiều người rồi, ông ở đây là được, tất cả xuống đi.”
Miêu Chí nói xong lời cuối cùng còn thiếu điều quát lên, Trang Triều Dương quay đầu nhìn thấy vợ, sau lưng vợ còn có Mộng Nhiễm đi theo, đỡ vợ nói: “Chúng ta ra ngoài trước đi!”
Ánh mắt Mạt Mạt rơi vào trên người bà ngoại đang nằm dưới đất, sắc mặt bà ngoại có hơi xám xịt, lông mày thanh tú vẫn luôn nhíu chặt, bà ngoại rất đau đớn, trong lòng Mạt Mạt như xoắn lại.
Trang Triều Dương đỡ Mạt Mạt ra ngoài, Mộng Nhiễm nhìn thoáng qua ông ngoại, cũng đi xuống theo, bọn nhỏ cũng chờ dưới lầu, bọn nhỏ từ ngoài sân vào, đi vào nghe thấy tiếng kêu của ông cụ ngoại, không dám động đậy.
Tùng Nhân đỡ mẹ: “Mẹ ơi, bà cụ ngoại sao vậy ạ?”
Mạt Mạt cố nén nước mắt, cô vẫn luôn biết khóc không giải quyết được vấn đề gì, vịn vào tay ghế sofa ngồi xuống: “Tùng Nhân, con là anh trai, con đến nhà ông bà ngoại thông báo một câu, bảo bà ngoại tới đây một chuyến.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play