Tống Ngôn lên tiếng chất vấn...
“Cô nói vậy là ý gì hả cô? Em có tương lai sáng lạn hồi nào đâu? Sau khi tốt nghiệp cấp ba, em đã lấy chồng ngay. Lúc đó em xấu hổ với thầy cô lắm, chẳng dám nhìn mặt ai, nên không mời cô đến dự đám cưới. Nhưng cũng đâu đến mức khiến cô giận dữ thế này?”
“Cô thi đỗ đại học mà không chịu học, đó là niềm tự hào cả đời đấy! Vậy mà cô cứ khăng khăng đòi kết hôn. Tôi đã khuyên bao lần mà cô không nghe. Giờ mới thấy mất mặt sao nổi? Muộn rồi!” Cô giáo dạy tiếng Anh mặt tối sầm, giọng đầy bực dọc, chỉ hận không thể chỉ thẳng vào đầu cô mà mắng.
Tống Ngôn nghe xong thì ngẩn ra, sau đó sắc mặt biến đổi, giọng bất giác cao vút: “Cái gì? Em đỗ đại học á? Sao em lại không hay biết gì? Chẳng phải em không nhận được thư báo trúng tuyển sao?”
Hồi đó, cô ở nhà chờ mãi, đến tận ngày khai giảng vẫn chẳng thấy thư đâu.
Từ chỗ kiêu hãnh ban đầu, cô dần chẳng dám bước ra ngoài.
Khi ấy, cô vốn tự tin lắm, sợ chỉ cần ra đường là bị người ta hỏi han.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT