Cô hơi bực mình, nhưng nhìn đôi mắt tròn xoe đầy lo lắng của cậu bé, cô không nỡ trách thêm.  
“Thôi được, lần này mẹ tha cho con, nhưng lần sau không được thế nữa.” Dù cô cảm thấy có lỗi với Tiểu Bảo và muốn bù đắp, cô không muốn nuông chiều cậu bé quá mức.  
Vì vậy, giọng cô lúc này rất cứng rắn.  
Tiểu Bảo ôm bát, khẽ gật đầu.  
Tống Ngôn nhìn vào bát, thấy chỉ còn lác đác vài hạt cơm, liền nói: “Con tự mang bát đi rửa đi, rồi rửa tay sạch sẽ và lên giường ngủ.”  
Tiểu Bảo vội trượt xuống ghế, ôm bát chạy vào bếp, định rửa thì chợt thấy trong bát vẫn còn sót vài hạt cơm và chút trứng. Cậu dừng lại, nhìn quanh không thấy ai, liền cúi xuống liếm sạch những gì còn lại, rồi mới kiễng chân rửa bát.  
Vừa rửa, cậu vừa nhớ lại mùi thơm của cơm và trứng.  

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play