“Em trai anh liệu có ổn không?” Về nhà, Tống Ngôn Chi nghe Bùi Duật Sâm kể kế hoạch, lo lắng hỏi. Bùi Hải không đáng tin, giao việc này cho anh ta thật chẳng yên tâm. Nếu đánh rắn động cỏ, lần sau bắt Từ Đại Lực sẽ khó hơn.
Bùi Duật Sâm đáp: “Yên tâm. Trước đây cậu ta hay chơi với đám này. Từ Đại Lực liên tục tìm, nếu cậu ta không mắc mưu mới lạ.”
Nếu Bùi Hải không xiêu lòng, Từ Đại Lực sẽ nghi ngờ. Lần trước, khi Từ Đại Lực rủ rê, Bùi Duật Sâm thấy Bùi Hải đã động lòng. Nếu anh không có mặt, có lẽ cậu ta đã theo họ. Người như Bùi Hải, đầu óc đơn giản, càng dễ mắc lừa càng ít bị nghi.
Tống Ngôn Chi nghĩ, thấy có lý. Nếu anh tự tin vậy, chắc không sao. Cô nhớ chuyện Bùi Điềm Điềm hôm nay, nhíu mày: “Chuyện của Điềm Điềm, em đoán chưa xong đâu. Quý Xuyên bất ngờ đến công ty gây rối, lôi cô bé đi, khiến công an hiểu lầm bắt người. Công ty chắc chắn tức, sẽ gây khó dễ cho con bé.”
Bùi Duật Sâm nhíu mày: “Ý em là họ bắt chúng ta chịu trách nhiệm?”
“Thường thì làm ở công ty phải ký hợp đồng. Chuyện ầm ĩ như thế, họ không dám để Điềm Điềm làm tiếp. Vì là do con bé gây ra, công ty sẽ đổ trách nhiệm cho con bé. Nếu đơn giản chỉ là sa thải thì không sao, nhưng phức tạp hơn, có lẽ phải bồi thường…”
Bùi Duật Sâm gật đầu: “Em nói đúng, nhưng yên tâm, hợp đồng không phải chúng ta ký thay con bé. Ai ký thì tìm người đó.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT