Lúc này, các giáo viên khác đến gần, nghe Trương Cường nói, đều thấy hợp lý, ngượng ngùng hỏi: “Thầy Trương, lát ăn xong tôi đi nhờ xe anh được không?”
“Đúng đấy, tối khó bắt xe lắm.”
Trương Cường hào phóng: “Được thôi, tiện đường, đừng khách sáo.”
Nói xong, anh ta không nhìn Bùi Duật Sâm, chỉ nhìn Tống Ngôn Chi: “Cô giáo Tống, cô thấy sao? Tôi nhớ cô không ở khu quân đội nữa, tôi có thể đưa cô về trước.”
Anh ta rất nhiệt tình, người khác chắc đã mừng rơn.
Lưu Vân đứng cạnh, mặt tối sầm.
Ban đầu cô ta tưởng anh ta chỉ khách sáo.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT