Lý Tú Hoà mà gả vào nhà bà ta, e là cuộc sống cũng chẳng dễ dàng.
Mọi người lắc đầu ngán ngẩm: "Diễm Mai, bà làm thế này thật chẳng đúng. Tốt nhất là để Tiểu Hải đến tận nhà người ta xin lỗi, cho Tú Hoà một lời giải thích."
"Đúng đấy, bà làm vậy quá đáng thật. Để con gái nhà người ta chịu oan ức thế này, ai mà nhìn nổi."
"Mẹ Tú Hoà cũng đừng giận quá. Hai nhà ngồi lại nói chuyện, để Bùi Hải xin lỗi con gái bà là được."
Mẹ Tú Hoà vốn không muốn làm to chuyện, chỉ hừ lạnh: "Đó là điều tất nhiên. Đều là người trong khu nhà, tôi cũng chẳng muốn nói lời nặng nề. Nhưng bà ta cứ chối chết không nhận."
Vương Diễm Mai đầy bất bình: "Mẹ Tú Hoà, bà đi quá xa rồi. Tiểu Hải nhà tôi không phải người như thế."
"Có hay không, trong lòng bà tự rõ. Bà nói cô ta đến để trông trẻ, nhưng ai chăm trẻ mà ăn mặc lộng lẫy, trang điểm cầu kỳ thế? Mọi người có mù đâu, đều thấy cả. Bà dám nói không phải sao?"

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play