“Dì Chu, giờ chúng ta ăn gì đây?” Bùi Điềm Điềm ngước nhìn cô ta, ánh mắt đầy hy vọng.
Chu Xảo có khuôn mặt nhạt nhòa, không hề có chút đồ ăn nào trên người.
Khi giáo viên bảo học sinh về khu vực nghỉ ngơi để ăn nhẹ, khuôn mặt cô lúc trắng lúc xanh, trong lòng bâng khuâng oán trách vì giáo viên không nói rõ và cứ để người ta tự mò mẫm.
Chẳng phải là đang làm khó người khác sao?
Nhưng thật bất ngờ, lên ngọn núi này lại chẳng có ai bán gì để ăn.
Chu Xảo chỉ có theo mang theo một chiếc túi xách, tuy nhiên, nó chỉ để đựng đồ trang sức, chứ không đủ không gian chứa thức ăn chút nào.
Vậy nên lúc này, cô hoàn toàn rơi vào tình trạng không có gì để nạp năng lượng.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play