Tống Ngôn nhìn anh ta.
“Đừng lo.” Giọng Bùi Duật Sâm lạnh nhạt, nhưng có chút an ủi: “Anh biết đột nhiên mang hai đứa trẻ về cho em chăm, em khó chấp nhận. Nhưng anh chỉ đồng ý nuôi chúng đến mười tám tuổi. Sau hai năm đi học, có thể cho chúng ở ký túc xá.”
Tống Ngôn khựng lại, không ngờ anh ta lại an ủi cô trước.
Chẳng lẽ anh ta nghĩ thái độ của cô là vì muốn đuổi hai đứa trẻ đi?
Trong mắt anh ta, cô không đủ bao dung với con người khác sao?
Tống Ngôn cười: “Không phải chuyện đó.”
Bùi Duật Sâm nghi hoặc nhướng mày.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT