Đánh răng rửa mặt xong, hai đứa xuống nhà đã thấy bà Hậu chuẩn bị đồ ăn sáng đầy đủ hỏi thăm cháu:
- Đỡ ốm chưa con? Mau ăn sáng nào. Trời ơi vất vả cho thằng Triết quá, chăm thằng Đăng cứ như em bé ấy, mắt sắp thành gấu trúc rồi kia kìa. Con cũng phải lo cho mình nữa chứ.
- Con không...
- Bà ơi, đâu có vất vả lắm đâu ạ. Tên này vẫn còn sức dậy sớm học cơ mà, rồi chiều nào cũng đi chạy bộ gần tiếng mới về. – Đăng vội ngắt ngay lời Triết khi chữ “sao” còn chưa kịp nói.
- Ui chỉ tại bà này già quá, đã không còn đủ sức để lo cho cháu nữa rồi. Năm nay đã suýt soát bảy lăm xuân xanh rồi. Giá như ngày xưa thằng Hiếu lấy vợ sớm hơn thì đã chả khổ như này. Bà cũng chẳng sống được lâu nữa, hai đứa phải nương tựa vào nhau đấy. Bà giao nó cho con đấy Triết ạ, ngoài con ra chẳng ai hiểu nổi cái thằng oắt con này được.
Nghe bà nói vậy, Đăng đang ăn, phồng má lên:
- Bà phải sống chục năm nữa để con đi làm đem tiền về xây nhà mới cho bà chứ. Mai sau con sẽ tự sống, sao phải dựa dẫm vào tên kia... hứ
- Người thì như cái dây gió thổi còn bay được nói gì xây nhà được cho bà chứ. Anh cứ khoẻ mạnh là bà vui rồi, chứ năm nào cũng ốm la liệt như thế thì mệt lắm.
- Bà yên tâm, con sẽ chăm Đăng thay bà, bà cứ dưỡng già đi ạ. – Triết vừa cười vừa nói cứ như con rể vừa được nhà vợ đồng ý.
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT