Đoan Tuệ công chúa cho Đàm Hương Ngọc một trăm lượng bạc. Đàm Hương Ngọc khóc lóc cầu nàng, Đoan Tuệ công chúa liền cho, không phải là phát thiện tâm, mà là âm thanh kia lọt vào trong tai như là có thứ gì đó đập vào, trong đầu Đoan Tuệ công chía trống rỗng, có người nói chuyện với nàng, nàng theo bản năng đáp lạ. Thấy nàng gật đâu, Đàm Hương Ngọc mừng rỡ đến quên khóc, chạy ra ngoài tìm nha hoàn đang canh giữ ở cửa muốn bạc, nha hoàn đương nhiên không thể nói cho liền cho, đi vào xin chỉ thị của công chúa, Đoan Tuệ công chúa vẫn là ngơ ngẩn gật đầu. Lúc này nha hoàn mới dẫn theo Đàm Hương Ngọc đi tới phòng thu chi lĩnh bạc.

"Công chúa, ngài làm sao vậy?” Một nha hoàn khác đi đến bên người chủ tử, nghi hoặc hỏi.

Đoan Tuệ công chúa cứng đờ nhìn về phía nàng ta, giống như si ngốc. Nha hoàn sợ hãi, đỡ lấy cánh tay chủ tử, lại gọi vài tiếng.

Hồn Đoan Tuệ công chúa chậm rãi quay trở lại, nhưng ánh mắt vẫn mang theo một loại ngu dại, chậm rãi nhìn xung quanh, một lúc lâu sau nàng mới nhớ lại đã xảy ra chuyện gì. Thân thể lung lay, nha hoàn muốn đỡ nàng, Đoan Tuệ công chúa đột nhiên hất bay tay của nha hoàn, chỉ ve hướng cửa gầm nhẹ: "Cút!" Sau khi pho mã chết, tính tình của công chúa trở nên tệ hơn, đây không phải là lần đầu tiên nha hoàn bị mắng, nghe vậy liền cúi đầu đi ra ngoài, tuy rằng không biết vì sao công chúa phát hỏa, nhưng nàng ta không muốn bị đánh.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play