Tuy rằng Tuyên Đức De không có tố giác việc Duệ Vương hãm hại Sở Vương, nhưng ông dùng một loại phương thức khác để biểu đạt sự bất mãn của mình đối với Duệ Vương.
Dựa theo lễ chế, huynh trưởng qua đời, ấu đệ và con cháu đều phải mặc tang phục, tang phục dựa theo bối phận, tuy nhiên sau khi Duệ Vương hạ táng, Tuyên Đức Đế đặc biệt cho phép Thọ Vương, Cung Vương và gia quyến không cân mặc tang phục, ý chỉ như vậy chẳng khác nào thông báo cho thiên hạ, Duệ Vương còn sống khẳng định đức hạnh có vấn đề, làm tức giận lão tử là hoàng đế của hắn.
Người biết được nội tình không nhiều lắm, các bá tánh sôi nổi suy đoán có phải là do Duệ Vương không quản tốt thê thiếp hay không, Tuyên Đức Đế ngại nhi tử chết quá mất mặt nên mới tức giận, tóm lại là các loại suy đoán. Tống Gia Ninh ở vương phủ, nghe được chút nhàn ngôn toái ngữ, nàng cũng có ý đồ muốn suy đoán tâm tư của hoàng đế, nhưng không có manh mối gì, bất quá chân tướng như thế nào có quan hệ gì đâu? Thọ Vương nhà nàng không trộn lẫn vào là đủ rồi, vẫn là người nam nhân trăng thanh gió mát như thần tiên kia quan trọng nhất.
Sự thật chứng minh vương gia không có hại người, Tống Gia Ninh vừa vui mừng vừa cảm thấy áy náy vì mình đã từng ngờ vực. Phạm sai lâm thì phải bồi thường, Tống Gia Ninh không dám thẳng thắn nói ra sai lầm, chỉ có thể tìm mọi cách đền bù. Ban ngày Triệu Hằng tiến cung làm việc, nàng vùi đầu vội vàng may quần áo mùa hè cho hắn, khi chạng vạng Triệu Hằng trở vê, Tống Gia Ninh hau hạ so với trước kia càng ra sức, cho dù hắn dùng sức như nào nàng đều chịu, gò má đỏ ửng, mắt hạnh như mưa. Nàng như vậy khiến Triệu Hằng thiếu chút nữa thăng thiên.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT