Đại quân của Triệu Hằng rời Thục không lâu thì nhận được tin Tuyên Đức Đế bị bệnh, sự tình quan trọng, Triệu Hằng lập tức dẫn một đội nhân mã cùng Tống Gia Ninh hồi kinh trước, không tránh được việc ngày đêm lên đường. Màn đêm buông xuống, đoàn xe tiếp tục đi về phía trước, trước sau đều có thị vệ câm đèn mở đường. Triệu Hằng tuần tra trở về, nhảy lên xe ngựa liền thấy Tống Gia Ninh đã trải sẵn chăn, nàng ngồi trong ánh đèn, nhẹ nhàng chải tóc. Mái tóc dài đen như mây, làm cho khuôn mặt của nàng càng trở nên gây, Triệu Hằng khom lưng ngồi qua, ôm lấy nàng nói: "Vất vả nàng." Lặn lội đường xa, thực sự rất gian khổ, hắn ngồi mệt còn có thể ra ngoài đi dạo, nàng chỉ có thể ngồi im trong xe, ngày đêm xóc nảy. Tống Gia Ninh cũng không cảm thấy khổ, xe đi càng nhanh nàng càng vui vẻ, bất quá ngồi nhiều có chút mỏi. Lúc cùng Quách Kiêu tới đất Thục, cơ hồ một nửa đi đường thủy, trên thuyền có giường thoải mái, vương gia về kinh không cần trốn đông trốn tây, đại lộ bốn phương thông suốt, xe ngựa vương phủ lại rộng mở, chung quy không bằng sự thoải mái trên thuyền.

"Vương gia có mỏi hay không?” Cởi xiêm y, phu thê hai người nằm trên sạp nhỏ hẹp trong xe, Tống Gia Ninh tò mò chọc chọc vào mông vương gia.

Triệu Hằng:...

Ngoại trừ những lúc đó ra, đây là lân đầu tiên nàng làm động tác như vậy, gan lớn như vậy không giống nàng.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play