Kinh thành.
Thọ Vương bắt sống đầu lĩnh của phản quân là Lý Thuận, tin chiến thắng truyền tới kinh thành, tất cả văn võ trong triều deu vui mừng cười, Tuyên Đức Đế lại đột nhiên ngã bệnh.
Mấy năm nay, bá tánh ở bắc cương và đất Thục bởi vì chiến loạn khắp nơi, có vô số người bỏ mạng, bá tánh khổ, Tuyên Đức Đế cao cư miếu đường, trôi qua cũng khổ không nói nổi. Ông muốn lấy lại mười bốn châu U Vân, hai lần chinh chiến phương bắc đều bị thất bại đi vê, các bá tánh và đại thân mắng ông vô năng, hao tài tốn của. Đất Thục ở phương nam phản loạn, lại có người mắng ông bạo ngược và hại dân, quả thật là hôn quân.
Mỗi một cái bêu danh đều giống như một ngọn núi đè nặng lên lưng ông, sở dĩ Tuyên Đức Đế không bị đè đến suy sụp là vì giang sơn còn chưa ổn, ông không dám ngã xuống, không dám sinh bệnh làm tăng thêm sĩ khí của quân địch. Bây giờ đất Thục và biên cương đều đã thái bình, ông vẫn luôn đau khổ chống đỡ giống như bị đứt gãy, bệnh tới dồn dập. Tuyên Đức Đế đã năm mươi mấy tuổi rồi, đáng lẽ thân thể còn tốt, nhưng lân đầu tiên chinh chiến phương bắc đã tự mình ngự giá thân chinh, ông bị Gia Luật Hùng bắn hai mũi tên vào đùi, bị thương đến cốt tủy, mỗi lân mưa dầm liên miên hay vào thời tiết thu đông, chỗ bị thương đau giống như bị kim đâm, bị tra tấn trong thời gian dài, lại thêm triều cục hành hạ ông, Tuyên Đức Đế già càng nhanh, thoạt nhìn như già đến 60 tuổi.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT