Khi người đang được sung ái, lá gan luôn lớn hơn bình thường một chút.
Nhìn ra được đêm nay Vương Gia đặc biệt hài lòng với nụ hôn lỗ tai của nàng, Tống Gia Ninh tạm thời quyết định chơi xấu. Đến trên giường, hắn trâm mặc giống mấy buổi tối trước, Tống Gia Ninh cũng trâm mặc theo, một tiếng Vương Gia cũng không gọi hắn, ngay cả hừ hừ cũng cố chịu đựng, thật sự nhịn không được mới phát tiếng nhỏ xíu. Nàng không phân biệt được nặng nhẹ, nhưng Triệu Hằng nghe ra được, hệt như chim sơn ca ngày thường vui vẻ hát vang, nay bỗng nhiên iu xìu. Nàng xấu hổ ung hồng, mi nhãn như tơ, bàn tay nhỏ bé cũng một hồi ôm một hồi cào hắn, hiển nhiên là rất thích chuyện này, nhưng mặc cho Triệu Hằng dùng lực như thế nào, nàng cũng không chịu lên tiếng. Triệu Hằng liền cảm thấy thiếu một chút gì đó, chút điểm ấy không đủ để phá hỏng hăng hái của hắn, nhưng hắn thích nghe nàng rầm rì, một tiếng lại tiếp một tiếng, đặc biệt khiến người thương yêu, vì vậy hắn một mặt vừa thương yêu nàng, một mặt càng thêm ức hiếp nàng.
Triệu Hằng buông chân nàng xuống, người cũng rời khỏi, Tống Gia Ninh lắp bắp kinh hãi, mờ mịt nhìn hắn, đang lo lắng có phải hắn tức giận hay không, chỉ thấy Vương Gia của nàng nằm xuống, sau do nam ba vai nang lat nang xoay qua chỗ khác. Tống Gia Ninh mơ hồ đoán được cái gì, vừa nằm xong, đầu gối han đỉnh tới, đi theo là...
Tống Gia Ninh cắn môi, bàn tay nhỏ nắm lấy một góc gối đầu, cả khuôn mặt đều nhanh chóng chôn vào trong gối năm.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT