Tăng Yến Ni cũng không cần Phó Duy Quân phải ra mặt theo dõi, bởi vì cô có không gian, cô biết ngụy trang nên nói về năng lực theo dõi hơn người thì cô có ưu thế hơn đồng chí Tiểu Phó.
Vẫn cần một người khác phối hợp nên sau khi tan tầm, Tăng Yến Ni đã đến tìm đại đội trưởng, hai chú cháu tìm một nơi yên tĩnh nói chuyện, Tăng Yến Ni nói ra yêu cầu của mình: “Chú Phúc Mậu, cháu muốn cá cược với chú.”
Tăng Phúc Mậu liếc cô một cái: “Con nít con nôi, cá cược cái gì? Nói đi! Cháu muốn chú làm gì?”
Tăng Yến Ni cười hì hì: “Chú, trong mấy ngày này chắc chắn Tiêu Bán Hạ sẽ tìm chú viết thư giới thiệu cho cô ta, nơi đến là thành phố Thanh, lý do thì có lẽ là để khám bệnh, thăm người thân hoặc mua một số dược liệu đại đội còn thiếu, chú có thể đồng ý cho cô ta không? Còn nữa, chú cũng viết thư giới thiệu cho cháu, cháu cũng muốn đến thành phố Thanh dạo một vòng.”
Tăng Phúc Mậu cau mày: “Cháu nói thật với chú đi! Sẽ không hại chết người chứ?”
Tăng Yến Ni đã từng nghĩ đại đội trưởng sẽ làm khó cô nhưng không ngờ ông ấy sẽ hỏi như vậy khiến Tăng Yến Ni á khẩu rất lâu: “Chú, cháu đâu phải kẻ cuồng giết người, cái chết của Hồ Tứ Phượng và Bạch Niệm Chi hoàn toàn không liên quan đến cháu.”
Tăng Phúc Mậu lắc đầu: “Chú không phải có ý đó nhưng những người dính dáng đến cháu đều không có kết cục tốt vẫn là sự thật. Phi phi phi, cháu không phải tai họa, mấy người đó bị trừng phạt là đúng tội. Được rồi, không nói đến chuyện này nữa! Chờ buổi tối, chú mang thư giới thiệu sang nhà cháu, để người trong đại đội nhìn thấy cũng không hay.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT