Nhịn cười, Phó Duy Quân tranh thủ rèn sắt khi còn nóng hỏi mẹ, “Chỉ cần không tìm Liêu Nhất Nam thì con tìm ai cũng được phải không?”
Mạnh Đan không tin lời con trai, “Còn chơi trò mèo với mẹ à? Con dìm trước nâng sau, không phải thích ai rồi đó chứ?”
“Không có,” Ánh mắt Phó Duy Quân lấp lánh, “Con chỉ mong mẹ đừng giống như người khác, nhìn người bằng con mắt có màu, quan tâm đến chuyện môn đăng hộ đối.”
Mạnh Đan bán tín bán nghi, quay về phòng ngủ lay Phó Văn Dã đang ngủ dậy, “Duy Quân tiêm ngừa cho em trước, hình như có chuyện gì đó rồi. Thằng bé lại không chịu về nhà, anh nói với Sư trưởng Giang một tiếng, nhờ ông ấy để ý, xem thằng bé đi lại với cô gái nào, nhất định phải báo cho chúng ta ngay.”
Phó Văn Dã đang ngủ ngon, mơ thấy ăn bánh kếp tay nải, bánh rán đường nâu, bánh hành... đủ loại bánh, chất đống như núi.
Ông lật người lẩm bẩm: “Tốt nhất là tìm một người biết làm bánh.”
Eo lập tức bị tấn công, tiếng gầm sư tử vang lên từ trên đỉnh đầu: “Chê bai em không biết nấu ăn, thì tự mình nấu đi! Ngày nào cũng ra ngoài khích lệ người khác tự lực cánh sinh, no đủ sung túc, về nhà thì cơm đến mồm ăn, quần áo đến tay mặc, đồ hai mặt, chỉ biết nói suông!”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT