Phó Duy Quân vốn không ôm hy vọng, nhưng không hỏi lại không cam tâm. Bộ phận này thuộc ngành nghề nguy hiểm cao, trong tình hình bây giờ, nếu không dọn dẹp sạch sẽ đầu đuôi của mình, thì đám người này sẽ ngã xuống đầu tiên.
Cha anh từng nhiều lần than thở, những người bạn già đã từng giúp ông ấy thu thập thông tin tình báo ở hậu phương kẻ địch, có đến vài người đã mất tích không dấu vết, không khó để đoán họ đã đi đâu.
Những người vẫn có thể đứng vững đến nay, hầu hết đều có lý lịch trong sạch như tờ giấy trắng, những người có lý lịch không trong sạch đều là những con hồ ly ngàn năm thành tinh, ví dụ như Tiền Thiệu Phương, Phó Duy Quân cảm thấy ông ấy nhất định là một người có câu chuyện.
Rời khỏi văn phòng Cục Bảo mật, Phó Duy Quân đến Đông Tứ một chuyện, tình trạng thực tế tại số 38 còn tồi tệ hơn những gì chú Phùng nói, công trình trên mặt đất đã không còn, trên mặt đất có một hố sâu, có lẽ là móng nhà được đào để xây nhà cao tầng, chỉ đợi đến khi trời ấm áp thì có thể khởi công xây dựng.
Tăng Yến Ni nói trong điện báo rằng, địa chỉ là do ông Lý cung cấp, ông lão có thể nhớ lại Thúy Hoa, chưa chắc đã nhớ địa chỉ của người bạn cũ.
Phó Duy Quân cũng cho rằng đây chính là nơi ở của vợ chồng Tiêu Khởi La năm xưa. Đáng tiếc anh đã đến muộn một bước, ngôi nhà đã vật đổi sao dời, những manh mối liên quan đến tài sản cũng bị chôn vùi cùng với ngôi nhà.
Còn chậm hơn anh một bước, vào nửa đêm hôm đó, có một người đàn ông đứng lại rất lâu trong con hẻm Đông Tứ, trong gió lạnh đầu xuân,, tiếng lẩm bẩm hơi oán trách của ông ta vang vọng trong gió lạnh đầu xuân “Miếng thịt béo đến miệng rồi mà còn muốn nhà họ Tiêu nhả ra... Nhất định phải ép tôi giết người sao?”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT