Trời dần sập tối, ánh trăng lặng lẽ leo lên nền trời đen thẳm.
Giang Duyên khi xuyên qua, phát hiện chính mình đang… gặm một khúc xương.
Anh sững người, lập tức quăng khúc xương ra xa, sau đó đứng bật dậy, chạy vào nhà vệ sinh. Anh chống vách tường, mở vòi nước, vội vàng súc miệng.
“Gừng, em nghịch nước đấy à?”
Mộ Dao tựa lưng vào đầu giường, thấy chú cún nhỏ chạy vào toilet, lúc đi ra thì ướt nhẹp cả người. Cô nhấc người dậy bằng một chân: “Chờ chút, chị lấy khăn lau cho em.”
Giang Duyên tròn mắt nhìn Mộ Dao nhảy lò cò bằng một chân, như con thỏ nhỏ vậy. Anh “xùy” một tiếng, tự chạy tới cái ghế sofa nhỏ bên cạnh, ngậm chiếc khăn lông đặt trên tay vịn mang tới trước mặt cô.
“Ôi, Gừng ngoan quá à.” – Mộ Dao dịu dàng nói, nhìn chú cún nhỏ ngậm khăn đến trước mặt mình, dường như biết rõ cô bị thương, không tiện đi lại nên chủ động mang khăn đến.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play