Tôi liếc nhìn đồng hồ.
"Thầy Châu, mới có sáu giờ mười lăm." Tôi nói: "Sao anh đến sớm vậy?"
Tuyết đã ngừng rơi từ đêm qua. Nhìn Châu Hàm Chương, tôi nghi ngờ anh căn bản không hề quay về núi.
"Ăn sáng, tất nhiên phải sớm."
Anh vừa nói vừa giơ tay lên, lúc này tôi mới thấy anh mang theo đồ đến gặp tôi.
Phải công nhận, nếu người đàn ông này đã để tâm thì anh rất biết cách chăm sóc người khác. Ngay cả một người đàn ông lạnh lùng, vô cảm như Châu Hàm Chương mà tôi vẫn nghĩ cũng biết mua đồ ăn sáng trước khi đến tìm tôi.
Ai có thể từ chối thiện ý như vậy chứ?
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT