Tôi biết, tôi nên sửa cái tật ăn nói tùy tiện, thích đùa cợt mọi lúc mọi nơi của mình, nhưng... để sau đi.
Trêu chọc bạn cùng phòng xong, tôi chạy về phòng ngủ, không chút do dự ôm lấy giường và chăn của mình.
Thế nhưng không biết có phải do việc tiễn Châu Hàm Chương ra ngoài đã làm tôi mất hết cơn buồn ngủ hay không, tôi ôm chăn lăn qua lăn lại mãi mà vẫn không ngủ được, đầu óc cứ lởn vởn toàn là "ba nuôi", "ba nuôi", "ba nuôi".
Nếu tôi là một tay viết truyện mạng bốc đồng, thì lúc này tôi sẽ cho rằng đây là dấu hiệu của ông trời, để tôi sáng tác một bài "văn học ba nuôi" trong đêm nay, nhưng tôi không phải, tôi chỉ là một độc giả thích đọc và thả hồn theo những câu chữ.
Tôi nhìn chằm chằm lên trần nhà, trong đầu đã hiện lên dàn ý của một truyện ngắn nóng bỏng mà tôi chắc chắn sẽ không bao giờ viết ra, nghĩ tới nghĩ lui rồi lại tự cười ngây ngô, cảm thấy mình thật ngốc nghếch.
Khoảng hơn mười hai giờ, bạn cùng phòng của tôi ăn xong bát mì ăn liền thơm phức đến quá đáng của cậu ta.
Ăn mì ăn liền vào lúc nửa đêm thật là tội lỗi, tôi không nói là cậu ta sẽ béo lên, ý tôi là điều đó thật tàn nhẫn với tôi.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT