Nơi Châu Hàm Chương ở không giống khu vực thành phố có hệ thống sưởi tập trung. Mặc dù nghe "xưng hùng xưng bá" có vẻ oai phong, nhưng đến mùa đông phải tự đốt lò sưởi, vừa phiền phức lại vừa tốn kém.
Vì Châu Hàm Chương dành phần lớn thời gian trong phòng sách, nhà bếp không có người nên nhiệt độ khá thấp. Tôi vừa bước vào đã hắt hơi một cái.
Châu Hàm Chương đang ngồi xổm kiểm tra xem còn lại những nguyên liệu gì, quay lại hỏi tôi: "Đã học nấu ăn chưa?"
Câu hỏi này khiến tôi khá xấu hổ. Người đàn ông này cứ phải làm tôi mất mặt như thế sao?
Tôi lắc đầu, và anh liền bật cười khinh bỉ.
Không biết nấu ăn thì có gì đáng xấu hổ? Biết nấu ăn thì có gì đáng tự hào? Anh ta đắc ý cái gì chứ!
Trong lòng thì nghĩ vậy, nhưng dù sao tôi cũng là người hai mặt, bèn tiến lại gần nói: "Thầy Châu, hay là tôi bái anh làm sư phụ, anh dạy tôi nấu ăn đi."

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play