Tôi thật sự không có ý mỉa mai Châu Hàm Chương, nhưng tôi hơi nghi ngờ việc anh sống như một ông lão tám mươi tuổi khi mới ngoài ba mươi.
Ý tôi là anh rất giữ gìn sức khỏe, không ăn đồ ăn nhanh.
Châu Hàm Chương dựa vào lưng ghế nhìn tôi, có vẻ hơi lúng túng.
Để xua tan sự lúng túng này, tôi cười nói: "Thầy Châu, hay là để bữa này tôi mời, anh nợ tôi một bữa."
Châu Hàm Chương ngước mắt nhìn tôi, dường như không vui lắm.
Đôi khi tôi có cái tài làm cho bầu không khí vốn đã ngượng ngùng lại càng ngượng ngùng hơn.
"Để sau đi." Anh cúi đầu, lại uống một ngụm Coca.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT