Việc Quý Miên thích Mục Ngữ Mạn trở thành trò cười của đám người không có tiết tháo này, nhưng Đoạn Chước còn coi như “tốt bụng”, dặn Tôn Tề đừng kể chuyện này cho Mục Ngữ Mạn.
Cười thì cười, hắn không đến mức thật sự coi tâm tư của Quý Miên là trò đùa.
Quý Miên đã điêu khắc con mèo được hai tuần. Đoạn Chước vẫn chưa trả lại cho cậu, không biết sẽ vứt nó vào xó xỉnh nào trong đống rác nữa.
Vừa nghĩ đến điểm này, trong lòng Quý Miên lại có chút buồn bực.
Cậu chưa từng nghĩ đến khả năng Đoạn Chước sẽ giữ nó lại, Quý Miên cho rằng xác suất này nhỏ hơn hoặc bằng không.
Mà trên thực tế, Đoạn Chước ban đầu cũng thật sự không định giữ nó lại.
Tối hôm đó, sau khi về nhà vệ sinh cá nhân xong chuẩn bị đi ngủ, hắn sờ thấy vật cộm trong túi, mới nhớ ra ban ngày mình đã tịch thu con mèo của Quý Miên.
Tay nghề của Quý Miên quả thật tiến bộ quá nhiều so với trước đây.
Đoạn Chước dùng ngón tay xoa xoa đầu con mèo gỗ điêu khắc, phía trên được tỉ mỉ dùng dao khắc điêu khắc những sợi lông có vài phần cảm giác lập thể bồng bềnh. Đã coi như là tinh xảo rồi, nhưng thủ pháp vẫn chưa được thành thục.

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play