Lưu Ngọc xoay người nhảy xuống khỏi xà nhà, vừa chạm đất đã bị y nắm lấy cổ tay.
Qua làn sương bốc lên mờ ảo từ nước nóng, đôi mắt màu lục ẩm ướt ấy phản chiếu ánh nến vàng mờ nhạt.
Khi những ngón tay của y chạm vào đai áo của nàng, Lưu Ngọc khẽ trợn mắt theo bản năng, vừa định lên tiếng ngăn lại thì lại bị đôi môi và đầu lưỡi của y chặn lấy lời nói. Mãi một lúc sau nàng mới nghe thấy một câu mơ hồ vang bên tai: “Người của Chung Ly gia canh phòng cũng chẳng nghiêm ngặt gì, ta nghe được bọn họ nói chuyện. Nàng có muốn biết họ đang bàn gì không?”
Có lẽ vì nơi này chỉ là một trang trại dành cho phàm nhân cư trú nên Chung Ly Linh Chiểu cũng chẳng quá để tâm, chỉ tùy tiện sai người đứng gác bên ngoài.
Với năng lực của cường giả cửu cảnh đỉnh phong, ở khoảng cách gần thế này, Mặc Lân hoàn toàn có thể nghe trộm cuộc trò chuyện của họ mà không để lại chút dấu vết nào.
Dù vậy, những gì bọn họ bàn cũng không phải là bí mật gì to tát. Nếu không phải vô tình nghe được tên “Lưu Ngọc” từ miệng bọn họ thì y cũng chẳng buồn phí thời gian mà lắng nghe.
“Họ vừa mới nói đến lý do… vì sao Cửu Phương Thiếu Canh lại ghét nàng.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play