Lưu Ngọc hận không thể véo một miếng thịt trên mặt cô bé, để cho cô bé biết cảm giác khi phải rạch mặt là như thế nào.
Kiếp trước, nàng căn bản không chú ý tới người tên Yến Vô Thứ này, cũng không biết hắn làm thế nào có thể trèo lên nhanh như vậy. Nhưng từ dấu vết để lại của kiếp này. Sở dĩ, hắn có thể có bản lĩnh làm gia nô của ba thế tộc, chỉ sợ không chỉ dựa vào năng lực của bản thân hắn, càng không thoát khỏi liên quan tới vị muội muội thiên phú dị bẩm này của hắn.
Cũng may, lúc Yến Nguyệt Nương đuổi theo đến Cửu U, Lưu Ngọc không vì Yến Vô Thứ mà giận chó đánh mèo thả cô bé đi.
Một người có thể dễ dàng phá giải huyễn thuật dịch dung, cho dù mình không dùng, cũng tuyệt đối không thể để lại cho kẻ địch của mình.
"Nghiên cứu chế tạo thứ này nhất định tiêu tốn không ít nhỉ, tiền từ đâu ra thê?"
Nguyệt Nương thành thật trả lời: "Tiền tiêu vặt mà lúc trước Tôn hậu ban cho ta và lừa được từ trên người sư phụ."
Cúi xuống thấy Nguyệt Nương bị bóp đến nước mắt lưng tròng, Lưu Ngọc hừ nhẹ một tiếng, buông lỏng tay.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT