Lúc này, Phương Phục Tàng đã thay xong dạ hành y, đang khởi động gân cốt bên ngoài sơn môn.
Nơi hắn đang đứng tên là thành Long Tước, dưới chân là một ngọn núi hoang — năm ngày trước vẫn còn là núi hoang nhưng kể từ khi Phương Phục Tàng dẫn theo Nguyệt Nương cùng ba trăm quỷ yêu đến đây đóng quân, chỉ trong mấy ngày ngắn ngủi, đã lấy ngôi cổ tự hoang phế trong núi làm trung tâm, bắt đầu dựng nên một tòa phủ đệ nguy nga.
Ba ngày đầu là bận rộn nhất: an trí ba trăm quỷ yêu, chọn lựa gỗ tốt, khảo sát địa hình, lại còn phải đối phó với một Nguyệt Nương hiếu kỳ đến mức phiền lòng.
Đợi đội ngũ xây dựng quỷ yêu này vận hành ổn định, Phương Phục Tàng mới được thảnh thơi, mỗi ngày có thể ngủ yên giấc suốt năm canh giờ.
Từ sau khi hắn bỏ sáng theo tối, nguyện vì Âm Sơn Lưu Ngọc mà dâng sức, trước đây những ngày có thể ngủ đủ năm canh như này e là phải ngược dòng về tận khi hắn còn chưa đến mười tuổi.
Thế nên, khi ngọc giản nhận được tin nhắn của Lưu Ngọc, bảo hắn đến chặn đường đám người Tương Lý thị đang trốn khỏi Cửu U trở về thành Long Đoái, Phương Phục Tàng hiếm khi không thấy việc tăng ca là phiền phức.
Huống hồ tiểu thư nhà hắn còn thưởng thêm không ít ngân lượng. Thời buổi này, thế gia dùng người còn chịu bỏ tiền, thật chẳng có mấy ai. Hắn nhất định phải chiếm giữ cái vị trí này cho vững, nếu hắn không làm tốt, ắt sẽ có khối kẻ giành lấy để làm.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play