Sơn Tiêu rất nhanh đã chuẩn bị xong xe, đưa Lưu Ngọc và Mặc Lân đến thành Thái Bình, nơi vừa trải qua một đêm phong ba bão táp.
Tưởng rằng sẽ thấy cảnh tan hoang khắp nơi, ai ngờ khi xe ngựa đi qua những con phố trong thành, cảnh tượng lại hoàn toàn khác với tưởng tượng.
Hai bên đường, bách tính kẻ thì đang quét dọn, người thì sửa mái ngói, thậm chí có nơi đã treo lên những chiếc lồng đèn hoa mới tinh.
Họ không những không bị tai họa bất ngờ đêm qua khiến lòng người hoảng loạn, ngược lại, ai nấy đều nghiêm túc làm phần việc của mình, trật tự chỉnh tề, từng bước đưa mọi thứ trở về quỹ đạo ban đầu.
“Các thành trì dọc theo Trường Thành Quỷ yêu đã sớm quen với loại chuyện thế này rồi. Tối nay là ngày hội hoa đăng, cơ hội kiếm tiền thế này, lỡ một lần là ít đi một lần, đâu cho phép bọn họ nhõng nhẽo lo lắng, thành ra tay chân mới nhanh nhẹn như thế.”
Ngoài xe vọng vào giọng của vị thống lĩnh râu quai nón mà họ gặp đêm qua.
Đã được Âm Sơn Kỳ đích thân xác nhận là tâm phúc, Lưu Ngọc cũng không giấu hắn chuyện Âm Sơn Kỳ giả chết, liền hỏi thử hắn có nguyện ý đến Cửu U không.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT