Mùa xuân đang lên, không chỉ mang theo những cơn gió nhẹ mà còn là một cảm giác mới mẻ trong lòng Tịnh Nhi. Sau khi nhận được tin nhắn từ Dực Hàn, mọi lo lắng, bất an trong cô dường như tan biến. Cô biết rằng mặc dù khoảng cách giữa hai người vẫn còn, nhưng tình cảm họ dành cho nhau vẫn vững vàng như những gì đã hứa.
Vài tuần sau, Tịnh Nhi quyết định thực hiện một chuyến đi đến thành phố nơi Dực Hàn đang học. Dù vẫn còn chút ngập ngừng, cô cảm nhận rằng nếu không gặp cậu lần này, cô sẽ không thể tiếp tục sống trong sự hoài nghi và những câu hỏi chưa có lời đáp.
Khi Tịnh Nhi đến nơi, cậu đang đứng đợi cô ở cổng trường, với nụ cười quen thuộc và ánh mắt ấm áp. Mọi cảm giác lo lắng, sợ hãi trước đó bỗng chốc tan biến. Dực Hàn bước đến gần, ôm lấy cô một cách nhẹ nhàng, như thể muốn xoa dịu hết những khoảng cách, những ngày xa cách giữa hai người.
— Tịnh Nhi, cuối cùng thì chúng ta cũng gặp nhau rồi. — Dực Hàn nói, giọng trầm và ấm áp.
Tịnh Nhi ngẩng đầu lên, đôi mắt sáng lấp lánh.
— Tớ đã rất nhớ cậu. Mọi thứ dường như thật sự thay đổi từ khi chúng ta chia tay nhau, nhưng lúc này, cảm giác như chưa từng có khoảng cách nào giữa chúng ta.
Dực Hàn nhìn cô một lúc lâu, rồi nhẹ nhàng thì thầm:
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT