Một buổi sáng đầu xuân, Tịnh Nhi tỉnh dậy với tâm trạng nặng trĩu. Cô đã quyết định lâu rồi, nhưng mãi đến bây giờ, những cảm xúc trong lòng vẫn chưa được giải tỏa. Dù biết rằng Dực Hàn đang ở rất xa, nhưng cô vẫn cảm nhận được một sự thôi thúc mạnh mẽ, một mong muốn mãnh liệt rằng mình cần phải nói ra những điều này. Những cảm xúc, những lời chưa từng thổ lộ.
Cầm điện thoại trong tay, Tịnh Nhi bắt đầu soạn một tin nhắn, lần này không phải là câu chúc mừng hay những lời hỏi thăm đơn thuần. Cô muốn nói thật lòng, nói về những cảm xúc đã giấu kín trong suốt thời gian qua.
“Dực Hàn, tớ... tớ đã rất sợ hãi khi nghĩ đến việc có thể mất cậu. Mặc dù chúng ta đang ở rất xa nhau, nhưng mỗi ngày tớ đều nghĩ đến cậu. Và tớ muốn nói rằng, dù có như thế nào đi chăng nữa, tớ sẽ luôn ở đây, luôn nhớ về cậu, và... luôn yêu cậu.”
Sau khi gửi đi tin nhắn ấy, Tịnh Nhi cảm thấy trái tim mình nhẹ nhõm hơn một chút, nhưng cũng đầy bất an. Cô không biết Dực Hàn sẽ phản ứng thế nào, liệu cậu có cảm nhận được những gì cô đang trải qua không.
Đúng lúc đó, điện thoại của cô rung lên. Là tin nhắn của Dực Hàn.
“Cảm ơn cậu vì đã nói ra điều đó. Tớ cũng yêu cậu, Tịnh Nhi. Dù có bao nhiêu khó khăn, chúng ta vẫn sẽ luôn có nhau.”
Cảm giác yên bình lan tỏa trong lòng Tịnh Nhi. Những lời chưa nói, những điều mà cô đã kìm nén bấy lâu nay cuối cùng đã được
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT