Sau giờ ngọ oi nồng.
Khương Khanh Nhi hành tẩu dọc hành lang bên trong Tử Vi thành, tóc vấn ngọc quan, má trái loang một vệt mực, trong lòng ôm mấy tờ bài thi, dùng tay áo rộng che lại.
Phía trước, không xa, là một bóng dáng quen thuộc, thân ảnh huyền minh, cao lớn đĩnh bạt, khí độ trầm lạnh. Sau lưng hắn là mấy vị giám khảo và vài tên thái giám theo hầu.
Khương Khanh Nhi mím môi. Từ đầu đến cuối, trừ câu “Tự mình giám thị”, hắn chưa nói thêm lời nào, sắc mặt vẫn nhàn nhạt, tựa như Hoằng Nhẫn bước ra từ họa quyển.
Lần này nàng náo loạn Tử Vi thành như thế, hắn liệu có nổi giận chăng?
Lý Mặc vốn xem trọng khoa cử, nghiêm trị mọi việc gian dối giữa sĩ tử và quan viên. Không rõ Thanh Vân làm cách nào giúp nàng có được tên bài. Nếu tiến sĩ đã quá giờ vào trường thi, ắt không được dự khảo nữa. Nàng đến trễ thế này, Thanh Vân hẳn là vì nàng mà mở cửa sau đưa vào.
Chỉ sợ lát nữa, Lý Mặc không biết sẽ nói nàng thế nào. Huống hồ trên người nàng hiện tại lại mặc bộ quần áo chẳng ra thể thống gì, chẳng hợp quy củ.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT