Minh nguyệt chiếu sáng vườn, Uyển Sắt Cung tĩnh mịch thanh u, bên ngoài có hành lang gấp khúc, thuỷ tạ vắt ngang, mơ hồ còn nghe thấy tiếng ếch kêu thanh thoát vang vọng.
Trong phòng, cửa sổ chỉ hé mở một nửa, gió đêm lùa vào, ánh nến trên bàn chập chờn lay động, trong phòng ánh sáng lờ mờ, khiến không khí càng thêm tĩnh lặng.
Khương Khanh Nhi nhẹ kéo vạt áo của hắn, tóc đen dài phủ lên bờ vai nhỏ nhắn, khuôn mặt kiều mị hơi ửng hồng, ánh mắt ngập ngừng nhưng tự nhiên, nàng đã chủ động như thế, hẳn là không có gì quá đáng.
Đối với những chuyện mưa gió ở Vu Sơn, xưa nay nàng đã từng thấy nhiều, nghe nhiều, nếu đã là nhu cầu của đôi bên, thì cớ chi phải giấu diếm, huống hồ cũng chẳng phải chưa từng trải qua, trước kia cũng là nàng chủ động dụ hòa thượng phá giới.
Lý Mặc khẽ cong môi cười, ngồi xuống bên mép sập, vén hai bên màn sa, ánh đèn dầu xuyên qua lớp màn mỏng, trong màn càng trở nên tối tăm mờ ảo.
Hắn nhẹ nhàng tiến đến gần, hơi thở phảng phất, trầm giọng hỏi:
“Khanh Nhi muốn sủng hạnh trẫm sao?”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play