Đêm qua trời mưa suốt một đêm, đến tận sáng sớm mới ngớt. Mái hiên, mái ngói vẫn còn nhỏ giọt, nước mưa rơi tí tách xuống nền đất ướt át, lầy lội.
Khương Khanh Nhi trằn trọc suốt đêm, những chuyện cũ cứ lởn vởn trong đầu không tan. Tiếng mưa rơi tí tách bên ngoài càng khiến nàng khó ngủ. Mãi đến khi thiếp đi thì giấc mộng cũng không yên ổn.
Lúc nàng tỉnh dậy, Kiều Điệt Y đã nấu một bát cháo loãng, đợi nàng trang điểm xong. Đúng lúc ấy, cửa phòng đột nhiên vang lên tiếng gõ dồn dập, nghe có vẻ rất nôn nóng.
“Khương Khanh Nhi cô nương còn trong đó không? Lão thân muốn gặp cô nương, nhị vị quan gia có thể cho ta vào được không?”
Nghe giọng thì là một phụ nhân lớn tuổi, hẳn là đang bị thị vệ ngoài cửa ngăn lại, nên mới lớn tiếng đến vậy, như thể cố tình để người trong phòng nghe thấy.
Khương Khanh Nhi vừa mới cầm muỗng cháo lên đã lại buông xuống, cùng Kiều Điệt Y liếc mắt nhìn nhau đầy nghi hoặc. Hắn hỏi: “Ai vậy?”
Khương Khanh Nhi cũng không rõ, bèn đi ra chính sảnh, mở cửa phòng. Chỉ thấy trước cửa là một lão phụ nhân, khuôn mặt đầy nếp nhăn, tóc điểm bạc búi gọn, y phục sạch sẽ, gọn gàng hơn thường dân đôi chút. Trong tay bà còn chống một cây quải trượng bằng gỗ đỏ.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT