Mấy ngày mưa rả rích cuối cùng cũng tạnh. Hôm nay trời quang đãng, không còn âm u như trước. Trong vườn của Cảnh Cùng Các, hoa sen mới nhú, vài đóa đã nở rộ, tỏa hương thoang thoảng trong không gian.
Từ hôm Bình Tây Vương rời khỏi phòng nàng, mấy ngày nay Khương Khanh Nhi cũng chưa nhìn thấy hắn. Nghe nói hắn cùng Tề Vương xuất thành, đến Lạc Dương vài ngày.
Nàng thầm nghĩ, người bận rộn như hắn, ra ngoài cũng tốt, tránh khỏi việc suốt ngày đến trêu chọc nàng. Hắn tính tình cổ quái như vậy, khó trách đã lớn tuổi mà vẫn chưa cưới vợ sinh con.
Dù sao thì Bình Tây Vương vẫn xem như giữ chữ tín. Dù bản thân không có mặt trong thành, nhưng hai ngày trước, hắn đã cho người thả toàn bộ con hát trong Lê Viên, A Ninh cũng đã quay lại gánh hát.
Chỉ có tiểu thị vệ trước đây từng đưa thuốc cho nàng là bị giữ lại để trông coi nàng, đề phòng nàng bỏ trốn. Nhưng thật ra, Khương Khanh Nhi cũng chẳng có ý định chạy trốn. Điều nàng muốn, không phải bỏ trốn, mà là tìm cách lật đổ Bình Tây Vương.
Tiểu thị vệ đó tên là Diệp Phi, tướng mạo đoan chính, làn da có chút ngăm đen, nhưng tính tình lại vô cùng rụt rè. Mỗi lần nhìn thấy nàng, hắn đều đỏ mặt không thôi.
Bệnh sốt nhẹ của Khương Khanh Nhi đã khỏi. Hôm nay, trời trong xanh, nàng liền muốn ra ngoài hít thở không khí, tiện thể đến Lê Viên xem tình hình mọi người thế nào. Dù sao, chuyện này cũng do nàng mà ra, nàng nên đến nói một câu xin lỗi.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play