Trước cổng chùa Đỗ Nhược, lớp tuyết vụn đã được dọn sạch, chia thành hai lối. Xe ngựa đỗ ngay phía trước con đường tuyết.
Khương Khanh Nhi khoác áo choàng lông mao, chậm rãi bước đến bên xe ngựa. Nàng xoa xoa hai bàn tay để sưởi ấm, ngước mắt nhìn về phía chùa. Giống như lần trước, Hoằng Nhẫn vẫn không ra tiễn nàng.
Tiểu hòa thượng Việt Tư đứng một bên, chắp tay nói: “Nữ thí chủ, thường xuyên đến dâng hương, ắt sẽ được Phật Tổ phù hộ.”
Khương Khanh Nhi khẽ cười, che giấu đi chút mất mát trong mắt. Ai bảo nàng lại động lòng với một vị hòa thượng vô niệm vô dục như vậy chứ?
Nàng thu lại ánh mắt, để Ân Thúy đỡ lên xe ngựa. Nàng phải trở về Yên Vân phường, ở đó còn có cô cô cần nàng chăm sóc.
Xe ngựa dần dần đi xa. Khương Khanh Nhi đóng cửa sổ xe lại, tựa vào góc thùng xe, nhắm mắt dưỡng thần.
Ân Thúy nhìn nàng, thấy vẻ mất mát kia liền che miệng cười khẽ: “Chủ tử, có phải người đã đem lòng thương mến Hoằng Nhẫn đại sư trong chùa rồi không?”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play