Sau khi cô Tống cùng mọi người rời đi, các thành viên đoàn văn công mới từ từ lấy lại tinh thần, ánh mắt họ nhìn Thẩm Kiều Ninh cũng khác hẳn trước.
Hoàng Phán Hương âm thầm hối hận, ngay cả một nhân vật như cô Tống cũng cảm ơn Thẩm Kiều Ninh, vậy mà trước đây mình lại trách móc cô ấy…
Nhưng chẳng ai để ý đến ánh mắt hối hận của Hoàng Phán Hương, vì lúc này mọi người đều đang tràn đầy sự ngưỡng mộ dành cho Thẩm Kiều Ninh. Một số người vốn là bạn cũ của mẹ Thẩm Kiều Ninh, lúc này càng lộ rõ vẻ tự hào, cảm thấy như chính mình cũng được vẻ vang lây.
Không chỉ có kỹ năng vũ đạo xuất sắc, Thẩm Kiều Ninh còn luôn nghĩ đến những vũ công khác bị đưa về vùng nông thôn, chính tấm lòng chân thành này mới là điều quý giá nhất đối với một nghệ sĩ.
Kết quả của cuộc thi lần này sẽ không có ngay lập tức mà phải đợi toàn bộ các hạng mục được chấm điểm xong xuôi mới công bố.
Đoàn văn công vẫn phải ở lại để tham gia cuộc thi tác phẩm ngắn. Vì thế, dù vừa kết thúc buổi diễn, họ vẫn chưa được nghỉ ngơi mà ngay hôm sau đã bắt đầu luyện tập.
Trước khi bắt đầu, Quý Ngọc Lan hỏi mọi người: “Có ai không muốn tham gia cuộc thi tác phẩm ngắn không? Trước khi bắt đầu tập luyện, tôi cho mọi người một cơ hội tự quyết định, dù sao thì một tác phẩm ngắn cũng không cần quá nhiều người, ai không muốn tham gia thì hôm nay có thể về đơn vị rồi.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT