Thượng Quan Hiển vội vàng nói: “Không dám, ta cũng chỉ có thể cố gắng hết sức, e là sẽ phụ kỳ vọng của cô nương.”
Thi Uyển chỉ mỉm cười nhìn hắn, vẻ mặt như thể bất kể hắn nói gì, nàng cũng tin hắn có thể cứu vãn được nạn dịch lần này.
Lục Lân đè nén cảm giác chua xót dâng lên trong lòng, quay sang Thượng Quan Hiển nói: “Vị này là Thi Uyển đại phu, là người đầu tiên tình nguyện đến Dịch Dược phòng, cũng là Tổng y quan ở đây.”
Quả nhiên, Thượng Quan Hiển nghe xong thì lộ vẻ kinh ngạc, nhìn các đại phu khác một lượt rồi lại nhìn nàng, cuối cùng chắp tay thi lễ: “Thất lễ rồi.”
Điều đó khiến Thi Uyển có phần ngượng ngùng, vội nói: “Thượng Quan đại phu khách sáo rồi, ta chỉ là một tiểu đại phu mới xuất sư không bao lâu.”
Nàng mỉm cười e lệ, Thượng Quan Hiển không nỡ rời mắt.
Vị Thi đại phu này mang theo một khí chất đặc biệt, nàng là một nữ tử trông mảnh mai yếu đuối như hoa nhài, như lan rừng, dịu dàng thuần khiết, nhưng không ai ngờ, nàng lại là một đại phu – hơn nữa còn là một người dám trực diện với ôn dịch.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play