Thi Uyển ngồi lặng như khúc gỗ, ánh mắt trống rỗng nhìn về phía trước, chậm rãi nói: “Ta đã nghĩ kỹ rồi, cứ theo ý mẫu thân, tất cả tùy người quyết định.”
“Vậy thì tốt, thiếu phu nhân có thể nghĩ thông suốt là tốt nhất. Việc tốt luôn gặp trắc trở, thế gian này vốn dĩ là như vậy, thiếu phu nhân đừng nghĩ nhiều quá, qua giai đoạn này, mọi chuyện sẽ tốt lên thôi.” Tiêu ma ma nói.
Thi Uyển không đáp. Tiêu ma ma biết mình ở lại cũng chẳng ích gì, có chăng chỉ như một kẻ độc ác ép buộc người khác, liền nói: “Vậy ta lui xuống trước, thiếu phu nhân mau thay y phục rồi nghỉ ngơi đi.”
Thi Uyển khẽ gật đầu, như để chứng tỏ bản thân vẫn còn là một con người có thể nghe lệnh và đáp lời.
Tiêu ma ma sực nhớ ra điều gì đó, quay lại dặn dò: “Bọn nha đầu ham chơi, thiếu phu nhân vẫn nên quản giáo một chút, không thể quá hiền lành, nếu không sẽ khiến chúng ngày càng vô phép tắc.”
Thi Uyển đáp: “Ta biết rồi, cảm ơn bà đã nhắc nhở.”
Tiêu ma ma bất lực nhìn nàng, thở dài một hơi rồi rời khỏi phòng.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play