Tiêu ma ma bước đến bên Thi Uyển, nói: “Thiếu phu nhân cứ về nghỉ ngơi trước, suy nghĩ kỹ lời phu nhân đi. Ta thấy cách này rất tốt, dù sao cũng đâu phải chỉ có một đứa bé này, thiếu phu nhân còn chưa đến hai mươi, công tử cũng còn rất trẻ, sau này chẳng lẽ lại không có mười đứa, tám đứa con sao?
“Chỉ cần công tử bước qua được giai đoạn này, sau này thăng tiến từng bước, đó chẳng phải là phúc phận của thiếu phu nhân sao? Thuận lợi thì sang năm thiếu phu nhân còn có thể phong cáo mệnh, nhưng nếu bây giờ xảy ra sơ suất, chẳng phải tất cả đều tiêu tan hay sao?”
Lục phu nhân tính toán cẩn trọng, cương nhu đều có, còn Tiêu ma ma thì khéo ăn khéo nói, từng câu từng chữ đều hợp tình hợp lý, khiến Thi Uyển hoàn toàn không thể phản bác, chỉ có thể loạng choạng quay về viện Sơ Đồng.
Nàng hiểu, chuyện này gần như đã định, trừ khi nàng làm ầm lên, làm ầm đến chỗ cha chồng, làm ầm đến chỗ Lục Lân, nếu không, chỉ dựa vào bản thân nàng thì không thể thay đổi điều gì.
Nhưng nếu làm ầm lên với cha chồng, cũng chưa chắc ông ấy sẽ giúp nàng.
Còn Lục Lân thì sao?
Như lời mẹ chồng nói, Lục Lân chắc chắn sẽ muốn giữ lại đứa trẻ, vì hắn không phải kẻ bất chấp tất cả chỉ vì quan tước. Nếu tìm đến hắn, kết quả có lẽ sẽ là đứa bé được giữ lại, nhưng hắn sẽ mất đi chức quan, từ đó về sau chỉ có thể làm một tiểu quan không mấy ai để mắt tới, mất đi con đường thăng tiến.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play