Tố Hựu thân thể hơi cứng đờ, hắn không quay đầu lại nhìn, chỉ liếc nhìn màn sa mỏng manh, thấp giọng nói: "Có người đang đợi ở ngoài điện, ta, ta ra hỏi tình hình."
"Chuyện xử lý hậu chiến ở Hào Thành đã có kết quả rồi." Tiết Dư đoán được người ngoài sân muốn bẩm báo điều gì, cũng không lấy làm bất ngờ. Nàng chống khuỷu tay nghiêng người ngồi dậy, đầu ngón tay điểm nhẹ hai cái lên eo hắn, chậm rãi hỏi: "Đã nhớ lại hết rồi sao?"
Bên trong nội điện chìm vào một mảnh tĩnh lặng.
Tiết Dư cũng không vội chờ hắn trả lời, nàng tùy ý chỉnh lại lớp áo lót bên trong, giống như phát hiện ra điều gì thú vị, đưa tay vén những sợi tóc đen rũ xuống bên tai hắn, để lộ ra vành tai đỏ ửng.
Nàng khép hờ mắt, tựa vào lưng hắn như không xương, gần như tan chảy vào khung xương quanh năm nóng bỏng của hắn, lẩm bẩm: "Tai đỏ rồi... Lúc đập bàn nổi giận cũng không thấy chàng như vậy."
Lời này, Tố Hựu hoàn toàn không thể nghe nổi.
Hắn xoay người, bế Tiết Dư lên, vốn định ôm nàng vào lòng, không cho nàng sờ loạn, nhìn loạn nữa, nhưng Tiết Dư dường như đã tìm thấy thú vui trên người hắn.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play