Bàn tay đặt lên mắt chỉ hờ hững che chắn, không hoàn toàn che kín, tạo nên cảm giác nửa kín nửa hở. Hàng mi dài của Vệ Uẩn khẽ run vài cái, cậu chỉ nghe thấy mấy tiếng cười nhẹ bên tai.
Úc Nguyệt Sâm xưa nay vẫn thích trêu chọc người khác, Vệ Uẩn cũng đã sớm chuẩn bị tinh thần cho điều đó. Khi đối phương cười khẽ hỏi, cậu bỗng bất ngờ chụp lấy cánh tay của Úc Nguyệt Sâm.
Lúc này Úc Nguyệt Sâm đang ở phía sau cậu, Vệ Uẩn không nghĩ nhiều, muốn xoay người khống chế đối phương. Ai ngờ cậu vừa cử động, tay Úc Nguyệt Sâm liền thuận thế hạ xuống, kéo anh ngã thẳng lên giường.
Vệ Uẩn vừa mới tắm xong, khó khăn lắm mới sạch sẽ được: …
“Đừng có giỡn nữa.”
Cậu liếc mắt nhìn Úc Nguyệt Sâm, thấy dáng vẻ hiện tại của người kia, lập tức quay đầu đi, hơi mất tự nhiên.
Nhưng bản thân lại không hề hay biết — so với Úc Nguyệt Sâm, chính cậu mới là người càng khiến người khác mê muội. Hiện tại Vệ Uẩn giống như một miếng thịt rơi vào ổ sói.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT