Chỉ còn hai ngày nữa là đến triển lãm tranh, vậy mà suốt hai ngày này, Vệ Trần không biết dùng cách gì lại có thể luôn giữ quyền khống chế cơ thể, không để những nhân cách khác xuất hiện. Ban đầu, Vệ Uẩn còn cảm thấy có chút không tự nhiên khi ở gần Vệ Trần, nhưng sau khi hai người bàn bạc chuyện vẽ tranh, mối quan hệ giữa họ cũng dần trở nên thân thiết hơn rất nhiều. Hai ngày này, cả hai thường xuyên thảo luận cùng nhau, Vệ Uẩn thậm chí còn giới thiệu Vệ Trần với Chu Hành.
Vì viện trưởng Kính không tham gia những buổi tụ họp riêng của nhóm người trẻ, nên lần này Vệ Uẩn liền gọi Chu Hành đến.
Chu Hành vẫn còn canh cánh trong lòng chuyện trước đây Vệ Uẩn từng sống chung với người nọ, lo đến mức mí mắt giật không ngừng. Nghe Vệ Uẩn gọi mình đi ăn cơm, còn định mang theo cái tên Tạ Trụ kia, trong lòng tuy có chút lo Vệ Uẩn bị lừa, nhưng cuối cùng vẫn gật đầu đồng ý, cố làm ra vẻ bình tĩnh:
“Để tôi đặt bàn nhé, đến giờ hai người chỉ cần tới là được.”
Vệ Uẩn quay đầu nhìn Vệ Trần một cái.
Vệ Trần gật đầu.
“Anh muốn mặc gì?” Vệ Uẩn vừa định hỏi, lại chợt nhớ ra – tuy trước đây Trì Lan có mua mấy bộ quần áo cho Tạ Trụ, nhưng chỉ là đồ mặc thường ngày, không có bộ nào đủ trang trọng. Dù sao hôm nay cũng là gặp bạn bè, ăn mặc quá tùy tiện thì không ổn.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play