Hai vị lão nhân nghe tin con của A Mạn có hậu nhân tới phủ, liền đích thân từ chính sảnh bước ra, nhìn về phía người đang đứng dưới bậc thềm giữa sân.
Tổ mẫu và tổ phụ đều đã ngoài sáu mươi, tóc đã bạc trắng, nhưng tinh thần vẫn còn minh mẫn, thân thể linh hoạt. Thế nhưng lúc trông thấy Cảnh Vinh, cả hai lại giống như trúng cổ, đứng yên tại chỗ, không thể nhúc nhích nổi.
“A Mạn… hài tử, tôn nữ của ta…” Tổ phụ xúc động đến đỏ hoe cả mắt, bước về phía Cảnh Vinh, bước chân lảo đảo, suýt nữa ngã từ trên bậc thềm xuống.
Tổ mẫu đứng gần nhất, vội vươn tay giữ lấy cánh tay ông, Triệu mẫu cũng bị dọa đến hoảng hốt. Trong số mọi người, phản ứng nhanh nhất ngoài tổ mẫu thì chính là Cảnh Vinh.
Nàng bước nhanh như tên bắn về phía trước, đưa tay đỡ lấy cánh tay còn lại của tổ phụ, môi mấp máy, thấp giọng nói: “Ngài cẩn thận.”
Tổ phụ nhìn gương mặt nàng, nước mắt rưng rưng, không nỡ rời mắt nửa phần, liên tục gật đầu: “Tốt, tốt, tốt lắm…”
Bàn tay đầy nếp nhăn của ông run rẩy nâng lên, ngón tay khẽ chạm vào mày mắt nàng, như thể đang nhìn xuyên qua nàng để tìm lại một người khác. Nước mắt lã chã rơi xuống vạt áo, ông nghẹn ngào nói: “Ta và thê chủ chống đỡ bao năm, chính là muốn đợi nó trở về…”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT