Từ khi Cảnh Lịch và Đường Khanh rời đi, trong lầu trúc thường chỉ còn mỗi mình Lâm Xuân Hiểu. Đôi khi cậu về muộn hoặc quên ăn, Cảnh Vinh sẽ tìm đến.
Dạo gần đây, Cảnh Vinh khá bận rộn chuẩn bị nhiều việc cho chuyến đi Nam Cương, không còn thời gian rảnh rỗi. Lâm Xuân Hiểu ngước nhìn trời bên ngoài cửa sổ, rửa tay xong định quay về.
Ban ngày nắng đẹp, quản gia Huyền sai người đem chăn đệm trong phòng cậu ra phơi rồi thay mới. Việc này lẽ ra do người hầu phụ trách, nhưng từ trước đến nay đều do quản gia Huyền trực tiếp lo liệu.
Lâm Xuân Hiểu là đồ đệ của Cảnh Vinh, xét theo vai vế thì không thể có người hầu riêng. Nhưng Cảnh Vinh lại cực kỳ cưng chiều cậu, đừng nói là người hầu, chỉ cần cậu muốn, nàng sẵn sàng mời cả đầu bếp chuyên món cho cậu.
Vốn dĩ Lâm Xuân Hiểu là tiểu thiếu gia, đáng lẽ quen được hầu hạ, nhưng giờ lại học theo Cảnh Vinh, tự thu xếp đồ đạc của mình, không cho người lạ tới gần.
Sau khi vệ sinh cá nhân, Lâm Xuân Hiểu lên giường nằm, lấy từ dưới gối ra một lọ sứ màu khói xanh, mở nắp ngửi một hơi trước khi ngủ.
Không hiểu sao dạo này cậu lại đặc biệt thích mùi hương trên người Cảnh Vinh, đến mức muốn lúc nào cũng được ngửi thấy.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT