Lâm Xuân Hiểu run rẩy toàn thân, môi tái nhợt nhìn Cảnh Vinh. Cậu từ từ ngồi dậy từ tư thế xếp bằng chuyển sang quỳ gối, hai tay ôm chặt lấy cổ nàng , nép vào lòng nàng mà nói giọng run run: “Sư phụ... con lạnh...”
Cảnh Vinh vội kéo chăn bên cạnh đắp lên người cậu từ phía sau, hai tay ôm chặt lấy cậu: “Chuyện này sư phụ có thể giấu kín không nói với con... Nhưng sư phụ không muốn lừa dối con. Con chỉ còn mỗi sư phụ, sao sư phụ có thể lừa con được?”
Lâm Xuân Hiểu úp mặt vào cổ Cảnh Vinh không nói gì, hơi thở ấm ẩm phả lên da thịt nàng, khi mạnh khi yếu.
"Tứ Bảo, sư phụ mơ hồ nhớ hồi nhỏ từng nghe phụ thân nhiều lần nhắc đến ông nội con. Ông nói ông ấy tính tình kỳ quặc nhưng đối với bạn bè lại rất tốt..." Cảnh Vinh nhẹ nhàng vỗ lưng cậu: “Mẫu thân sư phụ tuy thay đổi nhiều nhưng những nguyên tắc trong lòng bà sẽ không cho phép bà làm chuyện táng tận lương tâm như vậy... Nên con đừng sợ.”
Cảnh Vinh đã suy nghĩ kỹ, sự tình chắc chắn không đơn giản như vậy, ẩn chứa nhiều hiểu lầm mà nàng không biết. Những lời ám chỉ của Hạ lão gia chủ chắc chắn không phải chân tướng năm xưa.
Mẫu thân nàng không phải người khoan dung, điều này có thể thấy rõ từ thái độ không ưa Lâm Xuân Hiểu của bà. Huống chi là chuyện liên quan đến phụ thân, nếu thực sự có ân oán gì, sau khi phụ thân qua đời, bà đã ra tay ngay chứ không kiên nhẫn chờ đợi nhiều năm.
Trước lúc lâm chung, phụ thân vẫn đưa nàng đến Lâm phủ chữa bệnh mà không chút nghi ngờ, điều này chứng tỏ ông hoàn toàn tin tưởng Lâm gia.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT