Cảnh Vinh không quen ngồi xe ngựa khi ra ngoài, nhưng lần này có Lâm Xuân Hiểu đi cùng, nàng sợ cậu phải chịu khổ khi đi đường xóc nảy giữa một nhóm nữ nhân, nên đã bảo Quản gia Huyền chuẩn bị một cỗ xe ngựa thoải mái.
Lễ vật cần mang theo đã được chuẩn bị đầy đủ, xếp ngay ngắn trong khoang xe phía sau. Cảnh Vinh lo có sai sót nên lại kiểm tra kỹ lưỡng một lần nữa, sau khi xác nhận không có vấn đề gì mới xoay người nhìn ra cửa, chờ Lâm Xuân Hiểu ra ngoài.
Một nén nhang trước, Lâm Xuân Hiểu nói với Cảnh Vinh rằng cậu vào trong lấy đồ, nhưng đến giờ vẫn chưa thấy đâu.
Cảnh Vinh đang định vào tìm thì thấy Lâm Xuân Hiểu xách bọc hành lý từ trong viện chạy ra.
Mái tóc dài của cậu được buộc gọn phía sau, dùng một dải bạch kim buộc lại. Hôm nay cậu cũng mặc áo xanh giống nàng, nhảy đến trước mặt nàng, vén tà áo xoay một vòng rồi ngẩng đầu hỏi: “Sư phụ, có đẹp không?”
Lâm Xuân Hiếu trong bộ y phục này trông sạch sẽ, gọn gàng, đôi mắt chớp chớp khi ngẩng đầu, càng khiến cậu thêm phần tinh nghịch.
Cảnh Vinh chắp một tay ra sau lưng, nghiêm túc quan sát cậu một vòng, khẽ cong môi: “Sao hôm nay lại mặc nữ trang?”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT