**Lâm Xuân Hiểu vốn ngủ chung phòng với Cảnh Vinh, giờ nàng đã trở về, đương nhiên cậu phải dọn sang phòng khác.**
Quản gia Huyền hiểu tính Cảnh Vinh hay bênh vực học trò, sợ nàng không yên tâm nếu để Lâm Xuân Hiểu ở nơi khác, liền sai người dọn dẹp một gian phòng trong sân viện của nàng, chuyển hết đồ đạc của hắn vào đó.
Lâm Xuân Hiểu ôm chặt chiếc gối của Cảnh Vinh ngồi bên giường, môi dẩu ra, ngước mắt nhìn nàng với vẻ ấm ức: 
“Sư phụ không còn thương con nữa rồi.”
Cảnh Vinh cảm thấy mình bị oan: “Sư phụ nào có không thương con?”
Lâm Xuân Hiểu véo véo chiếc gối trong lòng, phụng phịu: 
“Trước đây sư phụ đều đồng ý cho con ngủ chung, giờ đi xa về liền không chịu nữa.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play