Cảnh Vinh nhớ lại anh chị em nhà Hạ mà họ gặp trên đường, “Đi chúc thọ lão gia nhà họ Hạ sao?”
Quản gia Huyền gật đầu, vừa định nói gì đó thì thấy một người phụ nữ ngoài bốn mươi sải bước đến. Bà cười với Cảnh Vinh: “Đang nhắc đến đây, gia chủ liền tới rồi.”
Lâm Xuân Hiểu quay đầu lại, liền thấy một người phụ nữ trung niên có năm phần giống Cảnh Vinh. So với sự dịu dàng của Cảnh Vinh, gương mặt bà sắc bén hơn nhiều, khí thế nghiêm nghị, thần sắc lạnh nhạt, nhìn qua đã thấy không dễ tiếp cận.
Lâm Xuân Hiểu vừa mới thả lỏng tâm trạng được một lúc, lại bất giác căng thẳng, lo lắng nắm lấy ngón tay Cảnh Vinh.
Gia chủ nhà họ Cảnh liếc nhìn Cảnh Vinh, sau đó đặt ánh mắt lên người Lâm Xuân Hiểu.
Cảnh Vinh còn chưa kịp lên tiếng, gia chủ nhà họ Cảnh đã nói trước: “Ta phải ra ngoài một chuyến, con vừa hay về đến, vậy thì đi cùng ta mở mang tầm mắt.”
Cảnh Vinh cau mày, “Vậy con mang theo—”
"Con không được mang theo gì cả." Gia chủ nhà họ Cảnh chỉnh lại tay áo, ngước mắt nhìn Cảnh Vinh, “Đừng tưởng ta không biết con nghĩ gì trên đường. Giờ người đã ở trong trang viên nhà họ Cảnh rồi, con còn sợ ai không biết nữa sao? Con muốn dẫn nó ra ngoài rồi lại nói với mọi người một lần nữa à?”
Từ khi rời khỏi thôn nhà họ Lâm, Cảnh Vinh chưa từng che giấu hành tung, đường hoàng dẫn theo Lâm Xuân Hiểu trở về, rõ ràng là muốn cho người khác biết đứa trẻ duy nhất còn sống sót của nhà họ Lâm giờ đã được trang viên nhà họ Cảnh bảo vệ.
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT