Đi được một đoạn, giày lụa bị vướng vào viên đá trên đường, Thẩm Tuyết Phong mất thăng bằng ngã về phía trước. Đúng lúc ấy, một bàn tay mạnh mẽ kịp thời đỡ lấy hắn.
Còn chưa kịp đứng dậy, trước mắt hắn đã xuất hiện một túi nước, chủ nhân bàn tay kia đưa nước đến bên môi hắn, giọng ra lệnh: “Uống đi.”
Nghe giọng Cơ Ngộ, trong lòng Thẩm Tuyết Phong bỗng thả lỏng. Hắn né tránh vài lần nhưng không được, đành phải nắm lấy cổ tay đối phương mà uống.
Hắn uống rất chậm, từng ngụm nhỏ một. Cơ Ngộ hơi nhấc tay lên, vài giọt nước trong veo men theo đường cằm Thẩm Tuyết Phong chảy xuống cổ, biến mất sau cổ áo.
Dưới ánh mặt trời, làn da trắng nõn ấy càng trở nên mịn màng, xương quai xanh mảnh khảnh lộ ra một cách tinh tế, đẹp đến khó tả.
Thấy đối phương thực sự không uống nổi nữa, Cơ Ngộ thu túi nước về, thong thả đậy nắp lại.
Thẩm Tuyết Phong dùng tay áo lau vết nước trên cằm, cảm thấy tinh thần khá hơn nhiều. Nhìn túi nước vừa uống, hắn do dự nói: “Điện hạ, cái này... chi bằng để ta giữ lại?”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT