Tiếng vó ngựa lộc cộc vang lên trong không gian yên ả.
Từ vùng ngoại thành xanh um rậm rạp, mấy thiếu niên cưỡi ngựa tiến vào. Trong đó, một người chậm rãi ghì cương, ánh mắt lướt qua cây cầu lớn . Chỉ một cái liếc mắt, hắn đã nhận ra bóng dáng Cơ Trường Nhiên và Thẩm Tuyết Phong.
Thấy vậy, hắn nhếch mép cười:
“Ha, ta đã nói rồi! Tam điện hạ dẫn chúng ta đến đây chắc chắn là để xem cái vị thư đồng kia.”
Người này chính là Trì Khanh, thiếu niên từng cùng Cơ Ngộ chuyện trò ở trà lâu hôm trước. Nhưng không chỉ có vậy, hắn còn là con trai Xương Dương Vương nước Tề. Lần này, hắn theo sứ đoàn vào kinh để chúc thọ Hoàng đế Càn Phong.
Nói cũng thật nực cười, hắn và Doãn Lam đã nhiều lần vào cung mời Cơ Ngộ ra ngoài chơi nhưng lần nào cũng bị từ chối thẳng thừng. Mãi đến hôm qua, hai người gom thêm mấy vị bằng hữu cùng trang lứa đến năn nỉ, Cơ Ngộ mới chịu nhận lời.
Cứ tưởng là chân thành có thể lay động lòng người, ai ngờ hôm nay vừa đến nơi đã thấy Cơ Ngộ chẳng có chút hứng thú nào với cảnh xuân. Ngược lại, khi vừa thấy người hầu của phủ Thẩm xuất hiện, hắn liền tỏ ra quan tâm ngay.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play